Welcome to Nguyễn-Thái-Học Foundation   Click to listen highlighted text! Welcome to Nguyễn-Thái-Học Foundation

Vết Thương Chiến Tranh


(Trích đăng từ Tạp Chí Dân Văn – Chủ nhiệm Lý Trung Tín)

Vài ngày qua, trên các diễn đàn nhắc đến vụ thảm sát Mỹ Lai ngày 16/3/1968, do một đơn vị Lục quân Mỹ (Trung đội 1, Đại đội Charlie, Sư đoàn 23), thuộc quyền chỉ huy của trung úy William Calley, đã giết hại khoảng 3 trăm thường dân (nhiều báo cáo khác nhau). Dĩ nhiên đây là tội ác hết sức dã man, bị mọi người lên án. Cộng sản Việt Nam (hay gọi tắt: Việt Cộng) thường nhắc đến vụ thảm sát này để cho rằng họ có chính nghĩa.

Nhưng người dân Việt làm sao quên được những tội ác tày trời của Việt Cộng đã làm trong chiến tranh. Chỉ xin kể ra đây một ít vụ điển hình:

– Quỳnh Lưu Khởi Nghĩa – 11/1956 là cuộc nổi dậy tại Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An. Văn Tiến Dũng theo lệnh cụ đã mang 2 sư đoàn (304 & 312) đến tiêu diệt nông dân Quỳnh Lưu, trên một ngàn người bị giết, hơn 6 ngàn người bị bắt đi biệt tích.

– Thảm sát tín đồ Cao Đài tại Quảng Ngãi (dân lành thuộc các xã trong 3 quận Bình Sơn, Đức Phổ, Mộ Đức, – 8/1945

– Vụ thảm sát dân làng Đắk Sơn, xã Phước Long, Sông Bé. – 12/1967

– Cuộc thảm sát tại Huế – Tết Mậu Thân 1968. Cuộc thảm sát tàn bạo nầy theo sử sách ghi lại đã có tổng cộng trên 4.000 người chết, chủ yếu là bị chôn sống trong các hố chôn tập thể, ở Huế trong giai đoạn này. Ngoài những tử thi rải rác khắp ngõ ngách thành phố, người ta còn tìm ra 4 ngôi mộ chôn tập thể như sau:

* Mồ chôn tập thể thứ nhất tìm thấy ngay sau cuộc chiến: 1,173 nạn nhân Trong số những nạn nhân này có hai vị Linh Mục — Cha Bửu Đồng và Cha Micae Bang, cùng với hai Sư Huynh Dòng Lasan.

* Mồ chôn tập thể thứ nhì, luôn cả mồ chôn Gò Cát, tháng 3-7, năm 1969: 809 nạn nhân

* Mồ chôn tập thể thứ ba, suối Đá Mài quận Nam Hòa, tháng 9, 1969: 428 nạn nhân

* Mồ chôn tập thể thứ tư, biển muối ở Phú Thứ, tháng 11, 1969: 300 nạn nhân

– Thảm sát dân làng Dục Đức, Đà Nẵng  – 3/1970.

– Tàn sát dân lành trên “Đại lộ Kinh hoàng” – Hè 1972

– Pháo kích vào trường tiểu học Song Phú, Bình Minh, Vĩnh Long – 8/1972

– Pháo kích vào trường tiểu học Cai Lậy, Định Tường – 3/1974

– Pháo kích giết dân trên “Xa lộ Máu” hay “Xa lộ Tử Thần”– Xuân 1975

– Vụ thảm sát tại ấp Tân Lập, tỉnh Long Khánh. – 4/1975

– …

Trên đây chỉ là những vụ điển hình, còn hàng trăm vụ khủng bố lẻ tẻ như giật sập cầu, đặt mìn xe đò, ném lựu đạn vào đám đông (rạp hát, chợ, quán ăn), …kể không thể hết.

Ngay cả sau khi cuộc chiến kết thúc vào cuối tháng 4, 1975, nhưng với chủ trương: “Đánh cho Mỹ cút, ngụy nhào/ Đánh cho chết mẹ đồng bào miền Nam” (Bùi Giáng?) của VC đã tạo nên một cuộc trốn chạy vĩ đại và hãi hùng, đã làm rúng động con tim của nhân loại. Riêng những người trốn đi theo đường biển (Boat People), Cao Ủy Tị Nạn LHQ ước tính có từ 200 – 400 ngàn người tử vong!  

Phần đông người Việt quốc gia đều có niềm tin tôn giáo, cho dù là Phật giáo, Thiên Chúa giáo, Cao Đài, Hòa Hảo, …đều được khuyên là tuy không thể quên được nhưng nên tha thứ, nên buông bỏ hận thù. Nói thì dễ nhưng làm thì khó lắm, nhất là đối với những tội ác tày trời “đất không dung trời không tha”.

Nhiều người còn cho rằng nếu muốn được tha thứ, ít nhất những kẻ đã gây ra tội ác phải – Nhận tội – Tỏ ra ăn năn – Dốc lòng chừa, hứa không tái phạm. (*Như tên William Calley) –  Nhưng đằng này Việt Cộng, nếu vụ nào còn có chỗ chưa ràng, là cứ cãi bai bải với thái độ “vừa ăn cướp vừa la làng” đúng với tác phong – các cụ nói nôm na – “gái đĩ già mồm”!

Xin đưa ra một thí dụ điển hình: Vụ pháo kích vào trường tiểu học Cai Lậy (3/1974). Tuy nhóm điều tra LHQ đã khẳng định đây là việc làm của VC (núp dưới tên MTGPMN), vỏ đạn súng cối 82 ly của Trung Cộng sờ sờ ra đó.

Nhưng VC ngoan cố cãi rằng:

1) VNCH cũng có cối 82, họ chẳng từng triển lãm chiến lợi phẩm này là gì.

2) VNCH bắn vào trường học để làm nhẹ tội cho Bill, cho rằng phía VC cũng ác vậy.

3) Cối 82 ly của Tầu chỉ bắn được xa tối đa 3Km, mà trong vòng mấy Km đó không có đơn vị VC nào. Dĩ nhiên đây chỉ là những “luận điệu bựa”, những “lý luận cùi”.

Nhưng cũng như các cụ mình hay nói “Thiên bất dung gian” và “Cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”. Gần đây (25/4/2021) có anh bộ đội VC tên Trần Tỉnh Lê viết bài ký sự “Quân trường – Thao tập. Phần 3: Đồng đội thời binh lửa” đăng trên trang web Báo Tiếng Dân, nguyên văn: “Có đồng đội sau hơn cả mười năm mới lại gặp nhau, trong một chuyến quân hành ngược lối như Đại úy Hoàng Đạc (Đồng Văn), người chỉ huy cũ của đoàn pháo binh Biên Hòa, đã tham gia trận pháo kích lỡ, lạc vào Trường Tiểu Học Cai Lậy giết chết nhiều trẻ thơ ngày ấy.” [1] 

Việc xác nhận tội ác của anh bộ đội cụ Hồ Trần Tỉnh Lê không làm ai ngạc nhiên, điều đáng nói ở đây là anh ta vẫn còn nói pháo kích “lỡ, lạc vào trường tiểu học”! Vì nếu cối 82 chỉ đi xa được 3Km, nghĩa là xạ thủ có thể nhìn thấy mục tiêu bằng mắt thường. Lỡ một lần thôi chứ sao lỡ cả 14 trái(?), rồi đồn nghĩa quân cách trường học ít nhất 2 cây số, lạc cái gì mà tới 90 độ (?).

Tóm lại ngày nào chế độ Cộng Sản còn chưa giải thể, thật khó cho dân Việt tha thứ cho những tội ác của họ chứ đừng nói quên đi được.

Phạm Mạnh Tuấn, 12/5/2023

———————–
[1] https://baotiengdan.com/2021/04/25/ky-su-quan-truong-thao-tap/

Click to listen highlighted text!