‘Ma quỷ và Trung Quốc cộng sản’ cố gắng ngăn chặn các nạn nhân tương lai của ĐCSTQ bằng cách nhớ lại những nạn nhân trong quá khứ
By The Honorable Chuck DeVore | April 12, 2024
Bài bình luận này ban đầu được đăng trên tờ The Federalist.
Chế độ Quốc xã của Hitler hầu như được coi là một doanh nghiệp hoàn toàn xấu xa, chỉ có những kẻ bị ruồng bỏ rải rác và bị thiệt thòi phủ nhận sự tàn ác của cuộc diệt chủng Holocaust hoặc tuyên bố rằng học thuyết về sự vượt trội của chủng tộc Aryan là một điều tốt. Liên Xô và bảy thập kỷ tồn tại của nó ít nhận được sự nhất trí hơn giữa những người gọi chế độ này là xấu xa — hoặc một điều xấu xa trở nên cần thiết do nỗ lực đưa chủ nghĩa cộng sản vào cuộc sống.
Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa từng bị coi là xấu xa. Nhưng sau đó, trong một thời gian, nó là một đối tác trong thương mại, với quan điểm đó suy yếu đến mức bây giờ, một lần nữa, nó được coi là một chế độ xấu xa — mặc dù chưa rộng rãi như Liên Xô và chắc chắn không giống như nhà nước Quốc xã.
Chính sự mâu thuẫn này mà Steven Mosher xây dựng một lập luận thuyết phục trong The Devil and Communist China. Ông lập luận một cách thuyết phục rằng tội ác do Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) thực hiện còn lớn hơn tội ác do Liên Xô gây ra, chỉ ra trong phần giới thiệu rằng, theo Sách đen về chủ nghĩa cộng sản, Trung Quốc chịu trách nhiệm cho 65 triệu ca tử vong, trong khi Liên Xô thanh trừng 20 triệu ca — sau đó lưu ý rằng số liệu của Trung Quốc không bao gồm khoảng 500 triệu ca tử vong chưa chào đời do chính sách một con của nước này.
The Devil and Communist China của Mosher đưa ra một cuộc kiểm tra sâu sắc và rùng rợn về lịch sử của ĐCSTQ và tác động của nó đối với thế giới. Mosher, tận dụng nhiều thập kỷ nghiên cứu, trình bày một bản tường trình được ghi chép tỉ mỉ về triều đại của ĐCSTQ, đặc trưng bởi các cuộc thanh trừng hàng loạt, nạn đói và sự đàn áp không ngừng nghỉ đối với những người bất đồng chính kiến. Mosher vẽ một đường thẳng trực tiếp từ nền tảng tư tưởng do Karl Marx đặt ra đến việc thực hiện các chính sách này của Mao Trạch Đông và những người kế nhiệm cho đến nhà lãnh đạo tối cao hiện nay, Tập Cận Bình.
Mosher có vị trí độc nhất để nhìn thấy và tiết lộ những chính sách này. Ông là một trong số ít chuyên gia người Mỹ về Trung Quốc đã từng học tập tại quốc gia này, học ngôn ngữ và chưa bao giờ bị ĐCSTQ chi phối, cũng như không hề có bất kỳ ảo tưởng sai lầm nào về khả năng ĐCSTQ có thể tự cải tổ thành một đảng dân chủ, tôn trọng pháp quyền và nhân quyền.
Sự coi thường mạng sống con người của ĐCSTQ
Câu chuyện của Mosher không chỉ là lời kể lại các sự kiện lịch sử; mà còn là lời cáo buộc về nền tảng tư tưởng đã tạo nên những điều kinh hoàng như vậy. Số người chết của ĐCSTQ, tăng lên do chính sách một con với việc phá thai cưỡng bức và giết trẻ sơ sinh, không chỉ phản ánh những thất bại về chính sách mà còn phản ánh sự coi thường sâu sắc hơn, có hệ thống đối với mạng sống con người vốn có trong gốc rễ Marxist-Leninist của đảng. Cuốn sách trình bày chi tiết nhiều chiến dịch của ĐCSTQ chống lại chính người dân của mình, từ Đại nhảy vọt đến Cách mạng Văn hóa, và những ví dụ đương đại hơn, chẳng hạn như việc đàn áp những người biểu tình ở Quảng trường Thiên An Môn và cuộc đàn áp các học viên Pháp Luân Công.
The Devil and Communist China cũng khám phá phạm vi hoạt động của ĐCSTQ vượt ra ngoài biên giới của mình, khẳng định rằng ảnh hưởng của đảng, đặc biệt là thông qua đại dịch Covid-19, là sự tiếp nối di sản hủy diệt của đảng. Mosher lập luận một cách thuyết phục rằng các hành động của đảng không phải là bất thường, mà là kết quả tự nhiên của hệ tư tưởng Marxist-Leninist, ưu tiên quyền tối cao của đảng hơn quyền và mạng sống của cá nhân.
Mosher tập hợp nhiều nguồn, từ các tường thuật trực tiếp đến nghiên cứu học thuật, giúp tăng thêm độ tin cậy và chiều sâu cho các lập luận của ông. Phân tích của Mosher về sự cứng nhắc về mặt tư tưởng của ĐCSTQ và hậu quả của nó là lời nhắc nhở nghiêm túc về những nguy hiểm do các chế độ toàn trị gây ra.
Xóa bỏ tín ngưỡng tôn giáo
Bối cảnh tự do tôn giáo ở Trung Quốc, đặc biệt là dưới sự lãnh đạo của Tập Cận Bình, là một bối cảnh ngày càng hạn chế và đàn áp. Đây không chỉ là câu chuyện của những năm gần đây mà còn là cuộc đấu tranh có từ khi thành lập Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Đây là câu chuyện về cách mà ĐCSTQ đã tìm cách định hình lại, kiểm soát và đôi khi xóa bỏ tín ngưỡng tôn giáo trong phạm vi biên giới của mình, phù hợp với hệ tư tưởng lâu đời coi tôn giáo là mối đe dọa đối với quyền lực tuyệt đối của Đảng Cộng sản.
Dưới thời Chủ tịch Mao, ĐCSTQ đã phát động một chiến dịch chống lại các tôn giáo một cách hung hăng, coi chúng là tàn dư của chế độ phong kiến và chủ nghĩa đế quốc. Sự khinh thường của Mao đối với tôn giáo là một phần trong nỗ lực rộng lớn hơn nhằm xóa bỏ các tín ngưỡng và tập tục truyền thống, mà ông và đảng coi là trở ngại cho việc thiết lập một xã hội xã hội chủ nghĩa. Cơ đốc giáo, với nguồn gốc từ nước ngoài và hoạt động truyền giáo rộng rãi của phương Tây ở Trung Quốc, đặc biệt là mục tiêu bị nhắm đến. Các chiến dịch chống lại tôn giáo của Mao lên đến đỉnh điểm trong Cách mạng Văn hóa, một thời kỳ đàn áp dữ dội đối với những người theo tôn giáo ở mọi thành phần.
Trong những thập kỷ tiếp theo, các giai đoạn nới lỏng tương đối xen kẽ với các cuộc đàn áp mới, nhưng lập trường cơ bản của ĐCSTQ đối với tôn giáo vẫn không thay đổi: Bất kỳ hình thức biểu đạt tôn giáo nào cũng phải được kiểm soát chặt chẽ và phục tùng lợi ích của đảng. Điều này có nghĩa là tất cả các tổ chức tôn giáo phải đăng ký với nhà nước và chịu sự giám sát của nhà nước, một yêu cầu đã dẫn đến sự chia rẽ của nhiều cộng đồng tôn giáo thành các nhà thờ và đền thờ “chính thức” và “ngầm” hoặc “tại gia”.
Nhiệm kỳ của Tập Cận Bình đã đánh dấu sự tăng cường đáng kể của chính sách này. Dưới chiêu bài “Hán hóa” tôn giáo, đảng không chỉ tìm cách kiểm soát mà còn thay đổi cơ bản các hoạt động tôn giáo để phù hợp với các giá trị xã hội chủ nghĩa và sự lãnh đạo của ĐCSTQ. Chiến dịch toàn diện đang diễn ra này bao gồm việc viết lại các văn bản tôn giáo, phá hủy hoặc tái sử dụng các công trình tôn giáo và đưa toàn bộ hệ tư tưởng của đảng vào giáo lý và hoạt động tôn giáo — nói cách khác, là phá hủy đức tin.
Người Công giáo ở Trung Quốc
Việc thành lập và thực thi “Hiệp hội Công giáo Yêu nước Trung Quốc” (CPCA) minh họa cho chiến lược này. Được thành lập như một cấu trúc song song với Giáo hội Công giáo, công nhận thẩm quyền tinh thần của Giáo hoàng nhưng nhấn mạnh vào quyền tối cao của ĐCSTQ trong các vấn đề hành chính và bổ nhiệm giám mục, CPCA thực chất là phiên bản Công giáo do nhà nước kiểm soát. Những nỗ lực gần đây của Vatican nhằm hợp tác với chính phủ Trung Quốc, đỉnh điểm là thỏa thuận tạm thời về việc bổ nhiệm giám mục, đã gây tranh cãi, với những người chỉ trích cho rằng họ trao tính hợp pháp cho CPCA và phản bội những tín đồ đã phải chịu sự đàn áp vì lòng trung thành của họ với Tòa thánh.
Chiến dịch “Hán hóa” là một phần của chiến lược rộng lớn hơn nhằm đảm bảo rằng mọi hình thức đời sống xã hội và cá nhân đều phù hợp với hệ tư tưởng của đảng — chính là định nghĩa của chủ nghĩa toàn trị. Điều này bao gồm việc đưa ra các quy định mới hạn chế hơn nữa việc thực hành tôn giáo, sử dụng giám sát công nghệ cao để theo dõi và kiểm soát các cộng đồng tôn giáo và thúc đẩy “Tư tưởng Tập Cận Bình” như một thành phần của giáo lý tôn giáo. Hậu quả của những chính sách này là tạo ra áp lực lớn hơn nữa đối với những người theo tôn giáo, buộc nhiều người phải lựa chọn giữa việc thỏa hiệp với đức tin của mình hoặc đối mặt với sự đàn áp.
Bất chấp những thách thức này, đức tin của nhiều người Công giáo Trung Quốc vẫn mạnh mẽ. Các nhà thờ ngầm vẫn tiếp tục hoạt động và có những dấu hiệu cho thấy đức tin không chỉ bền bỉ mà còn phát triển ở một số nơi. Sự kiên cường này nói lên sức mạnh của đức tin để chống lại ngay cả những nỗ lực đàn áp quyết liệt nhất.
Luôn cảnh giác
Cuộc đấu tranh giành tự do tôn giáo ở Trung Quốc là minh chứng cho khát vọng bền bỉ về sự viên mãn về mặt tinh thần và quyền được tự do thực hành đức tin của mình. Đây là lời nhắc nhở về tầm quan trọng của việc đoàn kết với những người phải đối mặt với sự đàn áp và nhu cầu tiếp tục ủng hộ quyền tự do tôn giáo như một quyền cơ bản của con người.
Đây cũng là lời nhắc nhở rằng không thể thỏa hiệp với ĐCSTQ.
The Devil and Communist China là một đóng góp quan trọng và kịp thời cho sự hiểu biết của chúng ta về Đảng Cộng sản Trung Quốc. Nó không chỉ đóng vai trò là một tài khoản lịch sử mà còn là lời cảnh báo về mối đe dọa dai dẳng do các hệ tư tưởng toàn trị gây ra.
Cuốn sách của Mosher là lời kêu gọi tưởng nhớ các nạn nhân của ĐCSTQ và luôn cảnh giác trước sự lan truyền của hệ tư tưởng hủy diệt của nó. Đây là một cuốn sách cần đọc đối với những ai quan tâm đến sự giao thoa giữa lịch sử, chính trị và nhân quyền, cung cấp một cuộc kiểm tra toàn diện về mối đe dọa cấp bách nhất của thời đại chúng ta: Trung Quốc.
Nguồn: Texas Public POLICY FOUNDATIONhttps://www.texaspolicy.com/the-devil-and-communist-china-tries-to-prevent-future-ccp-victims-by-remembering-past-ones/
NTHF | Lĩnh Nam chuyển ngữ